if ($site_keyword) { $site_keyword = str_replace(" & "," & ",$site_keyword); $site_keyword = strip_tags($site_keyword); ?> } ?> if ($site_description) { $site_description = str_replace(" & "," & ",$site_description); $site_description = strip_tags($site_description); ?> } ?>
Giải thưởng Sao Đỏ dành cho giấy Sài Gòn trong năm 2002 này hẳn đã làm cho anh bất ngờ? Nó có là yếu tố để giúp anh “đánh bóng” thương hiệu cho mình? Việc được nhận giải thưởng Sao Đỏ là một điều may mắn đối với tôi. Xã hội vẫn còn rất nhiều người thành đạt, rất nhiều đàn anh, đàn chị của tôi rất xứng đáng được nhận giải thưởng này.
Tất nhiên việc chọn một doanh nghiệp xứng đáng trao giải thưởng Sao Đỏ là công việc của Ban tổ chức khi căn cứ trên 3 tiêu chí : quá trình lập nghiệp, hiệu quả sản xuất kinh doanh và quá trình hoạt động xã hội…
Riêng tôi, chỉ biết rằng khi đã làm một điều gì thì phải làm cho hết mình, hết khả năng và hết công việc mới thôi. Sau đó, việc gì đến sẽ đến. Tôi quan niệm rằng kinh nghiệm tích lũy được từ trong cuộc sống thì không phải một sớm một chiều mà có được. Có những lúc, công việc khi đã làm xong rồi, anh không nghĩ đó là phần công việc cho mình nhiều kinh nghiệm, chẳng hạn như việc đi chợ, nấu cơm, chọn thịt… trong thời bao cấp. Sau này, trong công tác, khi đụng phải những chuyện tủn mủn, lặt vặt, nhớ lại những gì đã làm qua và hẳn nhiên nó là kinh nghiệm quý báu cho mình. Sau mỗi ngành nghề, mỗi công việc đã làm, tôi vẫn chưa bằng lòng với nó cho mấy. Tôi mong muốn công việc của tôi sau này sẽ có sự thay đổi hơn công việc trước đó. Tất nhiên mọi thứ phải làm cho tới nơi tới chốn cái đã!
Tôi đã từng trải qua nghề tài xế. Công việc này đã cho tôi nhiều kinh nghiệm trong việc ứng xử với anh em tài xế trong đội xe đường dài của công ty. Biết quản lý lúc mềm lúc rắn, biết thông cảm với anh em tài xế đồng thời luôn nhắc nhở họ trong nhiều hành động bởi tài xế cũng là bộ mặt của công ty. Do đó, họ cũng được đào tạo bài bản khi vào làm việc tại công ty. Rồi, thời gian làm công nhân trước đây cũng cho tôi nhiều kinh nghiệm trong việc quản lý hiện nay, cũng như hiểu được tâm tư nguyện vọng và những hạn chế vốn có của mỗi người. Từ đó gần gũi, động viên, chuyện trò với họ. Có khi điều đó còn hiệu quả hơn gấp nhiều lần những món quà thưởng có giá trị. Nói chung mỗi công việc đã trải qua cho tôi ít nhiều kinh nghiệm và tâm lý riêng vận dụng cho công việc quản lý của công ty hiện nay. Tuy nhiên, càng biết nhiều thì quản lý cũng cực không kém… (cười)
* Nói thế nhưng khi có điều kiện để thực hiện “ giấc mơ làm chủ” – cho dù giấc mơ đó mong manh, anh đã táo bạo trong việc quyết định bán nhà để đầu tư một phân xưởng giấy nhỏ bé cùng với chiếc xeo giấy…
Cho đến bây giờ, khi nhớ lại tôi vẫn xem đó là quyết định nhớ đời và táo bạo nhất của mình khi quyết định ra làm tư. Nhớ lại lúc đó, tuy đã bước một chân ra nền kinh tế thị trường nhưng tôi vẫn còn mang tâm trạng là một anh nhân viên nhà nước đã có thâm niên trên mười lăm năm, quen sống trong một tập thể ít biến động. Do đó, khi không làm Nhà nước nữa, tâm trạng của mình hụt hẫng vô cùng, luôn cảm thấy bơ vơ sau những lần thất bại. Không còn cách nào hơn, tôi đã lao vào công việc làm giấy và quyết định đánh đổi tất cả để làm lại từ đầu. Đầu tiên, tôi quyết định bán đi căn nhà của mình trên đường Đặng Văn Ngữ, quận Phú Nhuận để đầu tư một chiếc máy xeo giấy. Vào thời điểm đó, nếu đem thế chấp vay vốn ngân hàng tôi chỉ được một nửa số tiền mình cần có cho công việc. Từ đó, tôi chỉ còn biết có công việc mà thôi. Tôi lấy nó làm điều kiện hòa nhập cuộc sống mới. Thế là hai vợ chồng dắt díu nhau vào ở tại cơ sở, vừa trực tiếp sản xuất vừa tự quản lý. Lúc đó, áp lực buộc tôi phải làm việc thật nhiều và chỉ biết đến công việc mà thôi.
Sau hai năm tôi mới tiếp cận được với nguồn vốn ngân hàng và bước đột phá của Công ty Giấy Sài Gòn cũng bắt đầu từ đây. Công ty đã có một bộ mặt khác hẳn, được ngân hàng tin tưởng cho vay vốn để mở rộng sản xuất, áp dụng các tiêu chuẩn về quản lý chất lượng ISO 9001:2000...
* Trải nghiệm nhiều thành bại để có được thành công như hôm nay, điều gì làm anh cảm thấy thú vị nhất?
Sự trưởng thành. 17 năm trải nghiệm là để bổ sung kinh nghiệm cho 5 năm làm doanh nghiệp, việc quản lý doanh nghiệp được thuận lợi hơn, khả năng được trui rèn hơn. Rõ ràng giai đoạn sau mình trưởng thành hơn giai đoạn trước, bởi càng ngày mình tự làm chủ được công việc cho mình hơn mà không bị lệ thuốc vào ai. Trong quá trình làm việc, mình chủ động tạo ra công việc để làm và cứ thế nhu cầu làm việc đã ăn sâu vào trong tiềm thức mình.
* Có được một doanh nghiệp để làm chủ là điều không đơn giản. Làm cho nó lớn mạnh càng không phải là chuyện một sớm một chiều. Anh bắt đầu cho kế hoạch phát triển thương hiệu từ đâu?
Chúng tôi đã trải qua nhiều giai đoạn chuyển biến từ cơ sở nhỏ để phát triển. Khi đã lớn mạnh cần tính đến một mô hình quản lý xuyên suốt. Đối với tôi, yếu tố con người hết sức quan trọng. Đội ngũ cán bộ - công nhân viên là tài sản hết sức quý giá của Công ty. Tôi đầu tư rất nhiều vào đội ngũ nhân sự của Công ty để giúp cho họ học hỏi kinh nghiệm, tạo cơ hội và điều kiện để họ phát huy hết khả năng của mình. Muốn tiết kiệm, nâng cao quản lý hay hạ giá thành sản phẩm, trước hết cần phải giải đáp tốt những vấn đề về con người. Các bịen pháp quản ký, kiểm soát cũng chỉ ở mức độ bề nổi bên ngoài. Thương hiệu mạnh chỉ có được khi đã có một thị trường thật vững chắc. Hiện 80% doanh sớ bán của công ty phục vụ cho thị trường bình dân, nông thôn. Chúng tôi nhắm vào thị trường này để sản xuất những sản phẩm phù hợp với họ và đầu tư theo sự phát triển của thị trường này.
* Có thể nào gói gọn sự nghiệp của anh trong một từ?
Đam mê. Có đam mê rồi, anh phải làm việc cho đến nơi đến chốn, làm việc hết mình dù công việc đó có lớn hay nhỏ và chờ cơ hội để khơi dậy động lực của mình. Tôi chọn cách làm việc bằng ý chí, kiên trì theo đuổi ý chí và tự thân vận động là cốt yếu.
* Xin cảm ơn
HỒNG NHỰT892 Lượt xem
0 bình luận
1860 Lượt xem
0 bình luận
892 Lượt xem
0 bình luận
2983 Lượt xem
0 bình luận
42755 Lượt xem
0 bình luận